Saturday, February 4, 2012

Tò he: sau một tuần thu thập ý kiến!



Ôi thật là có quá nhiều thứ để chia sẻ với mọi người. Tuần vừa rồi thật là hiệu quả và nhiều ý kiến đóng góp vượt chỉ tiêu ạ! Đầu tiên xin cám ơn tất cả mọi người, những ai đã yêu quý con Tò he ( và có thể là yêu quý cả bạn Linh...) đã dành thời gian làm survey. Cám ơn Cẩm Anh đã quăng survey của mình lên H2T, hôm nay số lượng response đã tăng vọt hehe. Rồi chị Thảo, chị Toàn, anh Diego và rất rất nhiều người khác đã cho mình nhiều ý kiến siêu hay và những kỷ niệm cực dễ thương nữa! ( Khiếp oánh xong mới thấy đoạn này giống kiểu diễn văn của các bác trên bộ...)

Mình đã có thời gian cười toe toét nở hoa trong tim vì những kỷ niệm tò he của mọi người. Nào là "cắn thử miếng tò he, mẻ ha mẻ cả răng luôn", nào là "Mình đòi mua con tò he 700 chị mình đành nhường, xong mình chán lại bỏ quên màu phai hết ra quần áo, bị mẹ mắng...", rồi thì rất ý nghĩa "Có lần vào trung thu,tớ mua đến 8 con tò he lận(ăn được nhé).Lúc qua một cái hẻm tớ thấy một 2 cậu bé ăn xin,ngồi thu ở 1 góc,tớ đã lấy tất cả tò he đưa cho 2 cậu.tuy bình thường nhưng tớ nghĩ tò he đã giúp tớ làm được 1 việc tốt"   Bao nhiêu bạn dã được tặng Tò he, bao nhiêu niềm vui thích khi thấy hình dáng màu mè nho nhỏ kia ở bên lề phố? Ôi những câu chuyện con trẻ cứ ùa đến, hai mươi mấy tuổi mà vẫn cảm thấy như một đứa trẻ với cái đầu rắc rối, tìm lại được tiếng cười trong trẻo từ kỷ niệm của các bạn. Mình nhớ hồi xưa trên Hoa học trò có mục Ấu thơ trong tôi là... Bây giờ, mấy năm rồi không  còn đọc Hoa học trò, báo cũng chẳng giống như báo mình đọc ngày xưa, chả biết còn góc nào cho những đứa bé nhiều hoài niệm?

Tuần vừa rồi mình tập trung làm survey và lên process chart. Nhiệm vụ của mình là tìm mọi thông tin có thể về Tò he - mọi thứ từ to tát chung chung đến nhỏ nhặt, tìm ra các sai sót, vấn đề bất cập, phân tích và tìm ra giải pháp bằng graphic design. Và cái giai đoạn này thì quá tốn nơron não luôn! Graphic design cứu Tò he? Nghe có vẻ khó.




Vấn đề design character quá đơn giản, nhưng mình thấy đấy là một phần rất nhỏ thôi. Mỗi người có một sở thích khác nhau, một trăm người thì chí ít cũng 50 loại ý kiến ý tưởng rồi. Vả lại các bác các chú bán tò he thật ra cũng rất update. Mình nghe nói bây giờ rô bốt hoa quả rồi angry bird cũng nhiều lắm chứ không phải ít!

Một trong những điều quan trọng nhất khiến Tò he được yêu thích, không phải vì nó đẹp quá hay là thích thú khi chơi. Thật ra lúc còn là trẻ con mua thì thấy vui cầm đi loanh quanh chứ lớn lên không biết phải làm chi. Mình ( cũng như một số ý kiến đóng góp) yêu là yêu cái cảm giác thấy chú bán tò he, sà vào xem cùng đám người lố nhố. Nhìn bàn tay thoăn thoắt, nhìn ánh mắt của bọn trẻ con đang háo ha háo hức mới vui. Giống như những kỷ niệm và những câu chuyện mà các bạn chia sẻ, những thứ không nhìn thấy sờ thấy được mới thật là điều ta nhớ và quý nhất. Đoạn phi vật thể này, mình sẽ ghi nhớ để dùng <3

Hmmm hướng đi của mình hiện tại là làm mới tò he để gây sự chú ý. Cũng phải nói thêm là mục đích của project của mình không phải để cứu Tò he vì mình mình làm không nổi. Hy vọng những gì mình vẽ và thiết kế, những gì mình quay lại được làm ra được mọi người sẽ để ý, từ đó những project sau này, đông hơn, quy mô hơn sẽ từ đâu bước ra. Ôi mà đấy là nói về chuyện sau này... Và đang cảm thấy áp lực vô hình hơi đè đè lên vai. Đây là cả học kỳ cuối của mình này, mình đã chuẩn bị về VN để làm bài này, bao nhiêu người đang xem suy nghĩ và process của mình này... Run phết! Có ai đang xét nét tôi ở ngoài kia không?

 Sao không làm stopmotion ( cái này là ý tưởng đang mong muốn bậc nhất =p~), sao k thử quấn con rồng trên cái khác chứ không phải cái que? Màu tò he hoà vào nhau rất đẹp mà lại ko bị nhoè lẫn, kỹ thuật này có nên thử nghiệm trên nhiều bề mặt khác, như anh Khang gợi ý, cốc chén bát đĩa blah blah...

Tất nhiên sẽ có ý kiến là như thế thì mất đi cái nay nét truyền thống của Tò he. Nhưng mà giá trị đấy là cái gì không thể mất đi, các bác nghệ nhân sẽ luôn và luôn ngồi ở sạp bán như thế, những cái que tre đấy... chỉ có mình thử làm gì khác đi thôi. Mình cảm thấy cần gây tiếng động, rung một cái chuông nào đấy để mọi người có thêm hứng thú và các bạn mình ở đây cũng như ở những nơi khác cảm thấy thú vị và liên quan. Nếu que tre cứ cắm mãi trên sạp thì mình sợ nó cứ mai một rồi mấy chục năm nữa không biết đi về đâu...


Lại nói đến vấn đề văn hoá dân tộc, mình đang gặp một vấn đề lớn lao cần công bố và chia sẻ nỗi buồn :( Vì có rất nhiều bạn bày tỏ là xem phim Trung Quốc và ở Sing cũng thấy có bán Tò he, có lẽ đây không phải là riêng văn hoá của Việt Nam. Trước đấy mình research thì cũng ra một loại hình của Nhật nhưng là kẹo cứng ăn được và mẫu mã cũng có hơi khác. Nhưng sau khi quan ngại chuyện đồ Tàu mình đã tìm kiếm và rất buồn khi phải nói là, một lần nữa nét văn hoá Việt Nam này lại rơi vào danh mục ảnh-hưởng-của-Tàu. Ôi cảm giác cứ như phát hiện ra mình là con nuôi của bố mẹ ý :(( Xin lỗi các bạn vì đã chưa tìm hiểu đến nơi đến chốn.



Còn bây giờ thì gần 4 giờ sáng rồi mình quá buồn ngủ và buồn lòng nên sẽ gác lại vấn đề đồ tàu ở đây. Đầu mình đang rối loạn function linh tinh kém tự chủ rồi, thôi cho một tý hình vẽ vào cho đỡ ngấy, một ít sketch hôm nay ý mà. Chả biết chào mọi người buổi sáng hay ngủ ngon nữa, hic.

Mọi người nhớ cho ý kiến nếu mà đọc được hết bài viết dài hơi này nhé!





No comments:

Post a Comment

Leave me a few words?