Saturday, June 23, 2012

tự làm mệt bản thân bằng sự hoang tưởng và nhát cáy

Huhu, tôi có một cái mồm, một bộ não và một con tim.

Thỉnh thoảng tôi sẽ tìm được một thứ mà não bảo là, được đấy được đấy.

Xong tim thì cũng phồng ra xẹp vào nhanh nhanh một tý

Nhưng mà ghét quá!


Cái mồm chả chịu mở.
Cái tay thì mải mê vẽ
Cái chân chẳng chịu bước đi
Hai cái mắt thì liếc trộm


Cái não bắt đầu nghĩ nhiều và tự xấu hổ, vâng, rất là dở hơi
Vì não bị dở hơi, nên tay chân mồm miệng không chịu nghe nó
Chỉ những gì ở yên một chỗ mới dám manh động



Tôi chả biết gì về nó
Tôi chỉ cảm thấy thế thôi
Không phải vì nó trông đẹp
Nó hơi xù xì một tý
Nhưng mà lại cười tươi

Tôi nghĩ nó giống quả na.
Lai quả dứa

Thỉnh thoảng tôi ngồi đối diện nó
Nếu nó nhìn sang phía tôi thì tôi sẽ nhìn lên cái quạt trần
Nếu nó quay đi thì tôi sẽ dán mắt vào cái lưng nó
Nói chung Na lai Dứa trông có vẻ lạ nên tôi cứ thích nhìn nó suốt.




Mùa hè sắp hết rồi
Mùa Na lai Dứa cũng sắp ở lại đây
Chẳng lẽ mười một năm rồi mà vẫn y như thế sao hả Linh?
Haiz, thở dài não nề cho cái thân lề mề.