Thursday, June 21, 2012

tôi quá khổ vì nỗi bức xúc :((

Lên Soi đọc tin bài về mỹ thuật ở Việt Nam, vớ được cái tít "3.000 gửi xe thôi, được tha hồ xem Klimt: 4 bản in tranh và 15 tấm pano giới thiệu tiểu sử"

Mình háo hức nhảy vào đọc xem thế nào vì hôm trước có đi qua thư viện Quốc gia xong thấy tấm Panô quảng cáo "Gustav Klimt...." khá là to tát. Đọc dòng ngày giờ, xem lại lịch, thở phào vì vẫn còn kịp! 24 mới hết cơ! Sau đó mình đọc tiếp, đọc hết, và bị buồn mênh mang.

Buồn vật,


Nhà mình đầu sách ít ỏi quá, thông tin thì trên mạng tràn lan nhưng chẳng mấy ai được chạm vào hàng thật. Mình chỉ muốn xổ ra một tràng chê bai cái triển lãm hẻo lánh ít thứ để mà ngắm ít đồ để mà chơi, thế này mà SOI đã cảm thấy đáng hoan nghênh lắm rồi và vân vân.. Nhưng mà qua cơn thất vọng ê chề, mình nhận ra những người tổ chức triển lãm cùng bên đại sứ quán Áo có lẽ đã vất vả lắm để mà đem cái hình cái chữ đến cho bà con mê nghệ thuật ở quê nhà. 4 bức tranh in lại hẳn phải rất tốn công vì cái sự thiếu nhiều về cả công nghệ lẫn điều kiện, rồi xin xỏ tổ chức chắc cũng đến mệt mỏi - hôm trước mình vào thư viện HN xin xem sách ở phòng đọc chung mà không mang giấy tờ tùy thân gì đã bị từ chối rồi, nữa là giấy phép tổ chức triển lãm tranh ở thư viện QG. Hầy.

Đúng là đi được xa nhà hơn thì sẽ bị bệnh so sánh. Kiểu sự việc nó cứ lồ lộ giữa hai nơi, không so không được. Nhưng thôi cái này mình sẽ chỉ giữ ở trong đầu, nói ra chỉ tổ bị ăn tát. Tua qua đoạn tức tưởi so sánh giữa hai cái nơi mình sống... Vả lại, sau khi mình so thì quá phục nghệ sĩ Việt Nam luôn!!! Ở thư viện trường mình kiểu đầu sách vẫn là khiêm tốn nhưng vẫn có riêng 1 kệ cho Klimt rồi, tha lôi về nhà tha hồ làm gì nó thì làm miễn sao trả còn nguyên vẹn. Mình nhớ hồi học Arena quý lắm, có Computer Arts với cả sách về mỹ thuật mà mình cũng được mấy chị thủ thư quý nên cho mượn ngồi đọc tại chỗ một cách thoải mái, đến lúc vào thư viện trường tý ngã ngửa vì hàng chồng hàng chồng, kèm thêm một đống các tên tạp chí khác mà mình vẫn đang miệt mài làm quen. Ôi ghét quá ước gì mình được bê nguyên cái thư viện về cho anh chị em ở nhà ngấu nghiến.Trời ơi bọn khốn Sing ghét kinh có hơn chục cái thư viện cái nào cũng hoành tráng như biển cả là sao là sao. Ở nhà thì infostone (?) ở Tràng Tiền vừa đắt vừa kiêu. Ngoại văn đỡ hơn nhưng tóm lại vẫn chả cho đọc trộm tý ty nào. Mỗi quyển cứ mấy trăm nghìn đến cả triệu thì sống sao đây hả giời.

Nghệ sĩ ở Việt Nam quá giỏi, download ebook trên mạng về lúi cúi học theo, mua sách chữ tàu ở ngoài về tập vẽ, lên mạng xem tin tức để học hỏi... và tìm cách vượt biên để được hớp lấy nhiều nước hơn, nhiều ánh sáng hơn.

Mình chả là cái thá gì nhưng mà ôi ghét quá chán quá thương quá :(((((((((((((

Bây giờ mình phải lo thân trước đã nhưng về sau già đi bị đá đít khỏi các công ty thề là sẽ làm cô giáo miền xuôi mang thêm cái chữ về cho buôn làng :-<