Wednesday, April 3, 2013

Một bài hát Tây Ban Nha và Qua tấm gương soi.




Có những thứ âm thanh chỉ cần rót vào tai là đã trôi chảy ngọt mật rồi, chẳng cần phải hiểu thậm chí chẳng muốn đi tìm ngữ nghĩa. Mấy hôm rồi cứ nghe đi nghe lại mật ngọt này, và tan cả ra.


.


Mình đang đọc Through the Looking-Glass. Có những đoạn phải cười một mình vì các nhân vật trong thế giới gương cứ có những đoạn đối thoại kiểu này:

'Seven years and six months!' Humpty Dumpty repeated thoughtfully. 'An uncomfortable sort of age. Now if you'd asked MY advice, I'd have said "Leave off at seven"—but it's too late now.'

'I never ask advice about growing,' Alice said indignantly.
'Too proud?' the other inquired.

Alice felt even more indignant at this suggestion. 'I mean,' she said, 'that one can't help growing older.'
'ONE can't, perhaps,' said Humpty Dumpty, 'but TWO can. With proper assistance, you might have left off at seven.'


...cứ phải vứt hết cả ý nghĩa đi và chuẩn bị tinh thần biến mất, hiện ra ở bất cứ nơi nào. 

No comments:

Post a Comment

Leave me a few words?