Sunday, October 13, 2013

Lucy in the sky with diamonds.

Tôi sợ cơn cuồng phong của dư luận và truyền thông trong bất kỳ sự kiện gì, dù họ có đang cảm nghĩ tốt hay cảm nghĩ xấu. Thật nghẹt thở, tại sao lại phải tự làm mình nghẹt thở cả trên mạng, ngoài đời thật rối ren chưa đủ hay sao. Những lúc mọi người cứ loạn lên thì tôi chỉ muốn trốn vào một cái góc, sống một cuộc sống thật và viết một số thứ ảo làm cho mình bình tĩnh và vui vẻ. Như nấp vào trong Lucy in the sky with diamonds.

Khi buồn và sợ tôi nghe Lucy in the sky with diamonds. Khi vui và hưng phấn tôi nghe Lucy in the sky with diamonds. Lucy in the sky with diamonds. Lucy in the sky with diamonds. Chẳng có bài học nhân văn nào trong Lucy in the sky with diamonds cả ngoài trạng thái trance nó mang lại. Chỉ có tôi và nhạc và máy tính và giấy bút. Solidarity. Nhưng sống ở đây và lúc này, tôi đã quá quen và sống với sự cô đơn như một người bạn.

Giá mà bớt lãng mạn và mơ mộng đi một ít thì tốt. Vừa nghèo vừa lãng mạn vừa mơ mộng chắc phải cạp đất mà ăn thật.

Picture yourself in a boat on a river,
With tangerine trees and marmalade skies.
Somebody calls you, you answer quite slowly;
A girl with kaleidoscope eyes.

Cellophane flowers of yellow and green
Towering over your head;
Look for the girl with the sun in her eyes,
And she’s gone.

Lucy in the sky with diamonds!
Lucy in the sky with diamonds!
Lucy in the sky with diamonds!
Ah...

Follow her down to a bridge by a fountain,
Where rocking horse people eat marshmallow pies.
Everyone smiles as you drift past the flowers
That grow so incredible high.

Newspaper taxis appear on the shore,
Waiting to take you away.
Climb in the back with your head in the clouds,
And you’re gone.

Lucy in the sky with diamonds!
Lucy in the sky with diamonds!
Lucy in the sky with diamonds!
Ah...

Picture yourself on a train in a station,
With plasticine porters with looking-glass ties.
Suddenly, someone is there at the turnstile:
The girl with kaleidoscope eyes.

No comments:

Post a Comment

Leave me a few words?