Saturday, July 27, 2013

khi tuổi tác trôi với tốc độ của một con chó





Nhiều khi đáng ra phải ngồi viết vẽ ý tưởng bay toán loạn như bụi đường Hà Nội nhưng lại thần mặt ra viết lách. Có mấy cái suy nghĩ con con, hồi tưởng rồi lại ngẫm ngẫm mà mãi chẳng thấy vơi. Đôi lúc em cũng chẳng hiểu đam mê của em là đâu và từng nào.

Ba ngày nữa là thằng bạn thân nhất của em cũng tròn hai mươi ba. Thế là cả lũ quá rồi mấy cái tuổi-được-đánh-dấu rất oai, kiểu "công dân", "được đi bầu", "được have sex"... Giờ thì không muốn cái tuổi nó cũng đến tát bốp cái, kiểu "Ê, 2X tuổi rồi đấy, tình hình đến đâu rồi??!?". Thấp thoáng những ngày thời gian trôi chầm chậm, những cái ngày nó còn tặng em mấy món quà khó hiểu nhưng thiếp lúc nào cũng hay hớm dài dòng giờ đọc lại vẫn cười hinh hích. Giờ chừng đâu nó chẳng còn thời gian mà ngồi viết lách buồn cười, có nghĩ nhiều chắc cũng tặc lưỡi hai ba cái hút điếu thuốc cho nó qua nhanh. Cứ tiêng tiếc một cái gì thân quen nhưng không phải của mình.

Dù sao thì ngày vẫn đẹp chán. Hôm nay lững thững đi bộ về nhà bỗng nhiên trời se lạnh khó tả. Em ôm ba hộp thức ăn cho mèo nhảy nhảy, thấy vui vui. Vì tuần tới bạn cùng phòng sang rồi sẽ chẳng được cảm giác ở một mình thế này nữa. Vài tháng tới nếu hên có việc tử tế sẽ ít tà tà mơ mộng được nữa. Rồi vài năm tới nếu có may mắn lấy chồng có con thì chắc chuyện đi bộ một mình thong dong thế này sẽ chỉ là thú vui xa xỉ của một buổi chiều thu.


27.7.2013

No comments:

Post a Comment

Leave me a few words?