Sunday, May 26, 2013

"Của tháng năm mơ hồ nhưng rực rỡ."

Tôi được nghe kể nhiều câu chuyện, tôi thích được nghe kể chuyện.

Có những chuyện vui và hồi hộp. Những gia đình hạnh phúc.

Có những phút tôi chỉ biết mắt nhìn tay. Không biết nói chi,

thương lắm.


Và tôi cũng là một người kể chuyện. Kể rằng, bao nhiêu người đã ở bên cạnh tôi, bước qua từng trang từng dòng. Có người chỉ là một chữ, người là một chương. Những người đặc biệt nhất thì có lẽ đã thành cách hành văn rồi.

Có lần tôi nói chuyện với cô bạn của mình, mới thấy bao nhiêu chương, tập đã trôi qua lúc nào chẳng biết. Vài đoạn lên cao, vài đoạn nhàm chán và vô số những đối thoại đã lướt qua rồi, chỉ có nhân vật chính vẫn lang thang nhảy điệu chim chích (kỳ lạ làm sao cái tên vẫn chẳng rời được người). Nửa tươi vui như công chúa chạy trên cánh đồng chỉ muốn cứ nhỏ mãi thế trên đồng rộng thế; nửa e dè trước sự nhàm hạ như biển lặng trước con sóng to. Sẽ thế này bao lâu và sẽ còn thức bao nhiêu đêm chỉ để băn khoăn vớ vẩn?

Ba ngày dài, một tháng dài, cả ngày dài. Để bây giờ đi ngủ mà vẫn còn lâng lâng, tay ôm nguyên lọ mực và cây bút vẫn còn thơm những bụi đường rực rỡ. 

No comments:

Post a Comment

Leave me a few words?