Wednesday, March 27, 2013

con quay nho nhỏ

Nhiều lúc em muốn kệ tất cả mọi thứ vớ vẩn, ngừng ngay những công việc tủn mủn và những suy nghĩ dở hơi, để vẽ để làm việc để được mệt đến chết với những project cứ tuôn ra không ngừng, tốn bao nhiêu là nếp nhăn trên não lẫn trên mặt, nhưng đến khi xong được cái gì em sẽ ê hê ê hê đứng chôn chân tại chỗ ngắm thành quả, một mình hoặc với những người đã cùng em lăn lóc với nó. Nào những shoot ảnh điên rồ, nào những chương trình những toà nhà những quán xá đang nhao nhao cựa mình tìm một tính cách làm điểm tựa. Kệ cha những gì mọi người nghĩ, kệ cha nỗi sợ rất lớn và những lúc tưởng là chẳng nghĩ ra được cái gì nữa mà deadline cứ nhích gần nhích dần.

Nhiều lúc em muốn kệ những ước mơ thật là to tát, chỉ làm một người vẽ tranh minh hoạ vào các ngày chẵn, tập yoga và chạy bộ và nấu ăn vào các ngày lẻ. Em sẽ không quan tâm đến chuyện trèo leo  mà biến hết đống năng lượng ấy thành yêu thương cho từng hình vẽ. Rồi dần dà ngày chẵn em cũng chạy mà ngày lẻ thì cũng vẽ. Rồi em sẽ ăn salad với bánh mỳ nhiều hạt và uống sữa đậu nành vừng đen. Và trồng bạc hà, húng quế các kiểu.

Nhưng thực tế là, em sẽ chán ngấy mất thôi nếu ngày qua ngày chỉ vẽ tranh rồi lại chạy bộ. Hoặc em sẽ mệt chết và lăn đùng ra nếu cứ phải chạy theo người ta chạy theo thị trường sôi sùng sục. Vì vậy, dù có đang đi trong ánh đèn lờ mờ thì em cũng rất hân hạnh làm kẻ trẻ tuổi tham lam ngày nào cũng tìm cách cân bằng giữa bánh mỳ có hạt hay là thương hiệu độc đáo.

Em nghĩ mình là cái con quay, xoay như chong chóng cho đến khi hết lực tác động sẽ nằm chèo queo, thi thoảng cuộc sống lại đánh cho một cái lại xoay tít thò lò.


18/3/13

No comments:

Post a Comment

Leave me a few words?